Thành tựu
Giải thưởng hội mỹ thuật Thành Phố Hồ Chí Minh
Vài dòng cảm xúc khi sáng tác về bức tranh “Về miền ký ức” Hs Đỗ minh Hiếu
“Côn đảo nơi có nhiều đi tích vì nơi đây đã qua những năm tháng ác liệt của chiến tranh , từ những khu nhà được xây kiên cố cho đến những hàng cây ven đường hoặc trong công viên… ở nơi đó dường như có những tiếng âm vang cứ vọng ra ngoài như đánh thức suy nghĩ cho mọi người khi đến xem di tích đó.. hình ảnh cầu tàu cứ ám ảnh trong tôi , nhất là mỗi buổi chiều có ánh nắng vàng xuống hoặc khi vẽ hình ảnh câu tàu có những tảng đá lớn nặng nề .. nó khởi lên hình ảnh những người bị đầy đọa , những tiếng rít của xiềng xích kéo lê khắp mặt đất đá…
Tôi xây dựng hình ảnh cầu tàu là điểm nhấn trong tranh , là hình ảnh khó quên của những năm đấu tranh về tinh thần và thể xác chỉ vì giành độc lập cho nước nhà, và cùng với ước mơ của bầu trời xanh cho các thế hệ tương lai mai sau. Những sự vật có thay đổi theo thời gian nhưng ký ức lịch sử vẫn tồn tại mãi mãi”
Tác phẩm Sau cơn mua
Theo họa sĩ Đỗ Minh Hiếu, những phong tục văn hóa của người dân Hội An đã được gìn giữ qua nhiều thế hệ. “Chính họ đã cho tôi cảm nhận về sức sống mãnh liệt của vùng đất này.
Hai con sông Thu Bồn và Hoài là sợi dây kết nối giữa con người với thiên nhiên — nguồn sống và văn hóa, cả vật chất lẫn tinh thần.
Vì thế, tôi vẽ lại những con phố của Hội An, nơi ẩn chứa những hình ảnh xưa cũ ở mỗi góc đường, khung cửa sổ hay trên từng nền gạch cũ…
Những buổi sớm yên bình, sự tĩnh lặng và thanh thản của người dân sau một ngày làm việc dài…
Tiếng chim hót như chào đón một ngày mới và những cảm xúc mới, tiếp thêm năng lượng cho mỗi nét cọ, mỗi gam màu của nắng và mưa.
Tôi nhìn thấy hình ảnh lung linh, phản chiếu của con phố khi cơn mưa vừa dứt, và sắc màu phản chiếu trong những vũng nước càng làm tăng thêm vẻ cuốn hút của cảnh vật.
Giải thưởng triển lãm kỷ niệm 30/4 thống nhất đất nước
Giải thưởng hội mặt trận Việt Nam
Khi đi đến vùng núi Tây Bắc vào tháng 12 mùa đông lạnh giá, thật lạ khi xung quanh cảnh vật bao la dc che phủ bởi sương mù mờ ảo, mới thấy trước mắt rồi lại biến mất trong sương , thỉnh thoảng có những đám mây trắng ôm sát vào ngọn núi và cả thị trấn nhỏ , tôi đã ở đám mây đó thật thú vị , mọi người xung chỉ là cái bóng mờ ảo đang duy chuyển qua lại, họ là những người dân trong làng ( làng Cát Cát, Tả Pìn) nơi người H’Mong, ng Dao.. sinh sống. Tôi thấy hình ảnh mộc mạc, chân chất khi họ làm việc và đi chợ phiên vào những ngày cuối tuần